Ở bài trước mình đã giới thiệu về chiếc xe phân khối lớn khá “hot” trong thời gian gần đây là Yamaha YZF-R7. Trong bài đó mình chỉ giới thiệu về những gì mà chiếc xe có, từ thiết kế, khung sườn, động cơ, điện tử, nhưng chưa có dịp cầm lái nó vì lúc đó xe chưa được ra mắt. Hôm nay, mình có mượn được chiếc R7 để trải nghiệm và chia sẻ với anh em về câu hỏi là chiếc xe supersport này đi phố sẽ như thế nào.
Như anh em cũng đã biết, YZF-R7 là chiếc xe được làm ra với định hướng chạy track với ghi-đông thấp và tư thế ngồi thể thao. Nhưng ít người mua chiếc xe này về để chạy track, nên câu hỏi cần đặt ra là liệu R7 đi phố có ổn không? “Ổn” ở đây là tư thế lái, cảm giác thoải mái, khả năng tăng tốc, và độ an toàn. Ngoài ra thì còn có yếu tố thẩm mỹ nữa, ai chạy xe phân khối lớn mà không muốn được người ta trầm trồ, xuýt xoa?
Mình cầm chiếc R7 chạy được gần 100 km, nhận xe ở Quận 7 rồi chạy loanh quanh Phú Mỹ Hưng, sau đó mình chạy ra Quận 1 để hiểu hơn cảm giác khi chạy ở phố đông đúc, và cuối cùng mình chạy ra Quận 2 để để trải nghiệm cảm giác tăng tốc và hiệu quả dàn thắng dàn phuộc ra sao và kết hợp quay phim chụp hình.
OK, chúng ta mong đợi điều gì khi cầm một chiếc supersport như R7 chạy phố, hay nói cách khác, Yamaha đã làm gì để tạo ra một chiếc xe đủ sức cuốn hút anh em biker cầm nó để chạy phố. Theo mình có những yếu tố sau đây: tư thế lái, động cơ, và sự nhanh nhẹn.
Gọn nhẹ là cảm giác đầu tiên khi ngồi lên R7 một phần vì chiếc xe này là chiếc xe có tính khí động học tốt nhất trong dàn R-Series của Yamaha. Chiều ngang xe ngắn nhất trong dàn R-Series nên nó chẳng khác gì những chiếc xe nhỏ khác của hãng, chẳng hạn như R15 hay R3. Chiều cao yên của R7 là 835 mm. Đây là một con số làm anh em có chiều cao khiêm tốn e ngại, cùng với bề ngang yên khá rộng nên chống chân có thể hơi với. Mình cao 1,65 m, chống chân R7 vẫn nhón hai bên, chống một bên thì không phải là vấn đề quá lớn. Mình khuyên anh em là ra showroom mượn xe ngồi thử chạy thử xem tư thế lái có hợp với mình không. Gác chân cao làm cho tư thế ngồi của mình khá vừa vặn, tuy nhiên, ai cao quá có thể cảm thấy hơi vướng và mỏi chân khi chạy R7 trong thời gian dài. Yên xe khá dày, êm, và đủ rộng để cảm thấy thoải mái.
Ghi-đông clip-on vừa là điểm cộng vừa là điểm trừ của R7. Điểm cộng là dáng xe rất thể thao và chạy track rất đúng bài, nhưng điểm trừ là khá mỏi khi đi phố, đặc biệt là những ai có cánh tay ngắn. Đi phố với ghi-đông và tay ngắn quả thật là điều không dễ chịu chút nào, đặc biệt là những lúc kẹt xe nhích từng chút một, cơ thể phải nhoài lên bình xăng khá nhiều. Khi chạy những đoạn đường ít người có thể ít mỏi hơn vì anh em có thể nhướn người lên để thư giãn được một chút. Nếu chấm điểm về tư thế ngồi cũng như sự thoải mái khi đi phố thì R7 chỉ đạt 6/10 điểm. Cũng không trách được vì nó là chiếc xe thuần track hơn là thuần phố.
Thân xe gọn gàng cùng với trọng lượng ướt 188 kg khiến việc “xào chẻ” trong phố không mấy khó khăn. Cộng với đó là tay côn nhẹ do có Assist and Slipper Clutch nên bù trừ được phần nào cho tư thế ngồi không thoải mái đã nói ở đoạn trên. Một lưu ý cho anh em đó là những chiếc xe thuần track như thế này hay đưa khối lượng về trước nhiều hơn, cộng với tư thế ngồi chồm, nên cảm giác đánh lái nặng hơn những chiếc thuần phố.
Động cơ R7 là loại hai xi-lanh, CP2 của Yamaha. CP2 là Crossplane 2, “ăn theo” cách sắp xếp trục khuỷu trên R1, về cơ bản là đánh lửa không đều nhằm tạo ra âm thanh hay hơn, tăng thêm chút độ bám ở bánh sau, và giúp làm marketing tốt hơn. Khối động cơ này tạo ra công suất cực đại 73 mã lực ở 8.750 rpm và mô-men xoắn cực đại 67 Nm ở 6.500 rpm. Với nhu cầu đi phố thì như vậy là quá đủ. Mình chạy thấy máy bốc đúng chất Yamaha, thoát khỏi phố đông một cách dễ dàng. Một số anh em chắc chắn sẽ lưu luyến tiếng hú ở tua cao nhưng đi phố thì chỉ cần thoát xe nhanh là được và động cơ R7 không làm mình thất vọng. Xe vẫn xài ga dây nên anh em sẽ có được phản hồi tốt hơn ở mỗi cú vặn ga.
Khung sườn, hệ thống treo, và hệ thống phanh (trừ cùm thắng Brembo) không phải thuộc dạng đỉnh nhưng tất cả làm việc cùng nhau khá ổn để tạo ra một cảm giác tự tin khi tăng tốc, nghiêng xe, hay thắng. Dàn thắng phản hồi rất tốt, tuy nhiên dàn phuộc đối với riêng bản thân mình hơi cứng, một phần vì mình nhẹ cân và phần lớn là do R7 định hướng để chạy track nhiều hơn. Điều đáng tiếc nhất là xe không có hệ thống sang số nhanh (quickshift) làm cho việc chạy xe ít vui vẻ hơn (anh em có thể mua gắn thêm). Chuyển số trên R7 mình không thích lắm do nó không mượt mà. Chạy track không thành vấn đề do anh em có thể kéo tua máy cao lên rồi chuyển số nhưng đi phố, đặc biệt khi chở người, cần chuyển số liên tục thì hộp số trên R7 chưa tạo được ấn tượng. Điện tử trên xe cũng không có gì ngoài ABS nên anh em cần tự lo liệu.
R7 có một dáng đẹp, dễ thu hút ánh nhìn của người đi phố, cho dù đôi khi họ cứ nghĩ là R15 chứ không phải là R7 vì thân xe quá gọn. Bản thân mình thích bản màu xanh hơn vì nó nổi bật và dễ chụp hình hơn, còn màu đen có cảm giác nó chìm giữa đám đông và khó chụp hình hơn. Một điều khá khó chịu đó là mặt đồng hồ bị sợi dây côn dây thắng cản bớt tầm nhìn, tạo ra một cảm giác khá tù túng khi quan sát những thông tin trên bảng đồng hồ.
Tổng kết lại, chạy R7 trên phố không phải là một trải nghiệm sung sướng và thoải mái như những chiếc xe naked thuần phố. Ghi-đông thấp, dáng ngồi chồm, bình xăng dài, gác chân cao chỉ phù hợp để mang vào track. Tuy nhiên, để bát phố trong một thời gian ngắn vào buổi tối để “chill” thì cũng không phải là một vấn đề quá lớn. Động cơ bốc, phuộc thắng đều ổn, kiểu dáng ngồi thể thao cũng làm cho những ai cầm lái R7 cảm thấy vui vẻ. Tuy nhiên, nếu được trang bị hệ thống sang số nhanh (quickshift) thì trải nghiệm sẽ tốt hơn nữa.
Cảm ơn Revzone Yamaha Motor Sài Gòn đã cho mình mượn xe trải nghiệm.
Trải nghiệm chạy phố với Yamaha YZF-R7
Article written by lequockhanh, published 28/5/22.
Chủ đề