Nếu ngày mai em mặc áo cô dâu Ai bên cạnh sẽ vào vai chú rể Từ quen biết đến yêu nào có dễ Sao bàn tay lại để lạc bàn tay Hạnh phúc ban đầu là hạnh phúc mượn vay Yêu, không yêu, em giở bài đánh cược Nếu anh biết lúc đi về xuôi ngược Con tim khờ vẫn say khướt men yêu Dẫu hiểu rằng đâu nhận được bao nhiêu Sao đong đếm ít nhiều cho tư lự Mong chi nữa nụ cười mùa quá khứ Khi mỗi cuộc đời, một tâm sự lo toan Kỷ niệm bây giờ chi chít đốm sầu loang Từng xa xót gởi miền hoang hoải nhớ Vừa yêu hận khiến buồn vui vô cớ Giận cái người đã hết nợ nần nhau Lắm chân thành mà kịp gởi trao đâu Rồi bất chợt nhận nỗi đau ngoài cuộc Lời ai oán xóa hoài sao còn thuộc Chưa bao giờ thôi ước chạm bờ yêu.
Dù biết rằng sai lầm và mất mát trong quá khứ là nền tản và vốn sống cho tương lai nhưng ở một phút, một giây nào đó ta vẫn chạnh lòng về quá khứ. Em lấy chồng - ta vắng nhau. Một hôm chợt gặp giữa vườn ngâu Chân em bước còn nhẹ hơn ngâu rụng Chạm đến lòng anh - Một nỗi đau.