ôi tại sao ta cứ tự kĩ với ly cafe nhỉ Cuộc đời giống như một ly cà phê đắng, nhiều khi nó đắng quá đến nỗi tôi chịu không nổi. Tôi muốn cuộc đời có những vị ngọt nhưng hỡi ơi cuộc đời sao toàn là những vị đắng. Có những đêm nằm ngủ tôi muốn nằm ngủ mãi mãi không bao giờ dậy vì khi dậy đối diện với những thực tế phũ phàng trong cuộc sống tôi lại chịu không nổi giống như mình phải uống một ly cà phê thật đắng mà mình không thể nào uống vô được. Có những buổi tối tôi ngồi một mình suy nghĩ thấy buồn cho cuộc đời của mình, tôi muốn tìm ra một lối thoát cho cuộc đời của tôi nhưng hỡi ơi làm sao mà có được, cuộc đời đúng là có những chuyện không bao giờ có lối thoát , không bao giờ có cách giải quyết. Cuộc đời ơi sao mà đắng quá vậy, cà phê ơi sao mà đắng đến thế.
có gì đâu mà ae tâm trạng hết vậy..vui lên vui lên nào )))))) huhuhuhuhuhuhuh((((( sao ta hok cuời đc